Điều gì khiến một thiếu niên có thể tin tưởng tuyệt đối vào những giọng nói xa lạ tự xưng là "công an" suốt hai ngày hai đêm, trong khi không dám thốt một lời với gia đình mình?
Khi tôi bước vào giai đoạn làm cha của tuổi teen, tôi hay tự hỏi mình lúc mình tuổi teen tại sao mình thích nói chuyện với bạn bè cùng lứa hoặc với lứa đàn anh của mình hơn là cha, mẹ cái sự khác biệt là gì? một câu hỏi thực tế cà cũng cần 1 câu trả lời trung thực cho chianh bản thân tôi. sau khi có câu trả lời tôi bắt đầu thử nghiệm đóng vai mình là đứa cùng tuổi với con mình và điều may mắn con tôi trãi qua 1 tuổi teen trọn vẹn và "bình an" :)
Chính xác anh ạ, ở lứa tuổi Teen thì mối quan hệ bạn bè đồng lứa sẽ trở thành một điều ám ảnh, và việc được công nhận, được tung hô trong bạn bè đồng lứa là một động lực lớn hơn cha mẹ rất nhiều. Lý do là vì não bộ loài người đã tiến hóa qua hàng chục ngàn năm nhằm khuyến khích những con người vị thành niên (đã có khả năng sinh sản) sẵn sàng mạo hiểm bước xa hỏi gia đình và không gian quen thuộc để khám phá những vùng mới của thế giới, nhờ đó lan tỏa nòi giống loài người xa hơn. Khổ nỗi xã hội hiện đại ngày nay thì chúng ta có các tiêu chuẩn và cột mốc khác cho con cái mình. Đó là sự chênh lệch giữa tiến hóa sinh học và tiến hóa văn hóa - xã hội.
Đây cũng là điều mà em thường xuyên nghĩ về, ngay cả khi em chưa hề có con. Bản thân mình đã lớn lên mà không có nhiều niềm tin vào cha mẹ, em cực kỳ trăn trở làm thế nào để mình có thể trở thành một người đáng tin cậy, đáng chia sẻ.
Em từng nghĩ đến một khía cạnh khá tương đồng như nội dung mà anh viết: con trẻ có khi nào không cần người lớn làm hộ, mà cần hơn một người đồng hành. Khi mình đặt vị trí mình về bên cạnh, song hành cùng đứa trẻ, nhiều khi lại mở ra góc nhìn khác với hướng tiếp cận khác. Có đôi khi em thử nghiệm với cháu ruột mình theo cách ấy, đổi từ vị trí "người giám sát" thành "người chơi cùng", và em thấy có vẻ cháu yêu thích, vui vẻ hơn, bản thân em cũng thấy thời gian ấy trôi qua ý nghĩa hơn việc ngồi bấm điện thoại và thi thoảng ngó cháu.
Một chút suy nghĩ lan man sau khi đọc bài viết. Cảm ơn anh nhiều vì bài viết nha <3
Khi tôi bước vào giai đoạn làm cha của tuổi teen, tôi hay tự hỏi mình lúc mình tuổi teen tại sao mình thích nói chuyện với bạn bè cùng lứa hoặc với lứa đàn anh của mình hơn là cha, mẹ cái sự khác biệt là gì? một câu hỏi thực tế cà cũng cần 1 câu trả lời trung thực cho chianh bản thân tôi. sau khi có câu trả lời tôi bắt đầu thử nghiệm đóng vai mình là đứa cùng tuổi với con mình và điều may mắn con tôi trãi qua 1 tuổi teen trọn vẹn và "bình an" :)
Chính xác anh ạ, ở lứa tuổi Teen thì mối quan hệ bạn bè đồng lứa sẽ trở thành một điều ám ảnh, và việc được công nhận, được tung hô trong bạn bè đồng lứa là một động lực lớn hơn cha mẹ rất nhiều. Lý do là vì não bộ loài người đã tiến hóa qua hàng chục ngàn năm nhằm khuyến khích những con người vị thành niên (đã có khả năng sinh sản) sẵn sàng mạo hiểm bước xa hỏi gia đình và không gian quen thuộc để khám phá những vùng mới của thế giới, nhờ đó lan tỏa nòi giống loài người xa hơn. Khổ nỗi xã hội hiện đại ngày nay thì chúng ta có các tiêu chuẩn và cột mốc khác cho con cái mình. Đó là sự chênh lệch giữa tiến hóa sinh học và tiến hóa văn hóa - xã hội.
Đây cũng là điều mà em thường xuyên nghĩ về, ngay cả khi em chưa hề có con. Bản thân mình đã lớn lên mà không có nhiều niềm tin vào cha mẹ, em cực kỳ trăn trở làm thế nào để mình có thể trở thành một người đáng tin cậy, đáng chia sẻ.
Em từng nghĩ đến một khía cạnh khá tương đồng như nội dung mà anh viết: con trẻ có khi nào không cần người lớn làm hộ, mà cần hơn một người đồng hành. Khi mình đặt vị trí mình về bên cạnh, song hành cùng đứa trẻ, nhiều khi lại mở ra góc nhìn khác với hướng tiếp cận khác. Có đôi khi em thử nghiệm với cháu ruột mình theo cách ấy, đổi từ vị trí "người giám sát" thành "người chơi cùng", và em thấy có vẻ cháu yêu thích, vui vẻ hơn, bản thân em cũng thấy thời gian ấy trôi qua ý nghĩa hơn việc ngồi bấm điện thoại và thi thoảng ngó cháu.
Một chút suy nghĩ lan man sau khi đọc bài viết. Cảm ơn anh nhiều vì bài viết nha <3
Cảm ơn e đã bắt đầu đi trên con đường chuyển hoá chính mình và con trẻ